Trần Tâm Ý trong thâm tâm tràn trề phẫn nộ, trong khi cô đang được quyết định phát biểu tiếp thì Lúc ngước mặt mày lên, cô lại nhìn thấy hai con mắt của Trà Trà đỏ rực hoe, trong cổ họng cô giống như bị sầm uất cứng, ko thể nào là phát biểu tiếp được nữa.
Bạn đang xem: troi giang xuong me giau co
Là một người ngoài cuộc, cô đang được tận đôi mắt tận mắt chứng kiến Trà Trà quí Thẩm Chấp cho tới nhượng bộ nào là.
Và đương nhiên cô cảm nhận thấy Trà Trà ko xứng đáng bị như thế.
Thẩm Chấp ăn ở với Trà Trà không như Trà Trà ăn ở với hắn Lúc yêu thương hoặc có lẽ rằng là vì cá tính của hắn vượt lên xa thẳm cơ hội nên cô trước đó chưa từng cảm biến được một ít thương yêu nào là kể từ hắn so với Trà Trà.
Trà Trà khá ngước khuôn mặt mày nhỏ nhắn lên, nhỏ giọng nói: "Thẩm Chấp từng tỏ tình với Khương Diệu Nhan rồi sao? Cậu ấy tỏ tình với cậu tớ kể từ lúc nào vậy?"
Gương mặt mày cô White nõn, chóp mũi khá ửng đỏ rực, che vệt ở thâm thúy nhập hai con mắt là tâm tư đang được nhức nhối của cô ý.
Trần Tâm Ý xoa xoa gò má của tớ rồi nói: "Tớ không tồn tại đừng quên hôm nào là, tuy nhiên nhưng mà tớ thấy Thẩm Chấp dường như rất rất quí cậu tớ."
Thẩm Chấp lại kế tiếp gọi năng lượng điện cho tới.
Trà Trà trước tê liệt trước đó chưa từng cụp ngẫu nhiên cuộc gọi nào là của hắn, lời nhắn nhưng mà hắn gửi cô vẫn luôn luôn trực tiếp phúc đáp tuy nhiên đó cũng là đợt thứ nhất hắn thấy cô thẳng cụp điện thoại cảm ứng hắn gọi cho tới.
Tính tình Thẩm Chấp vốn liếng dĩ ko cần là đảm bảo chất lượng, cũng chẳng cần là dạng người tiếp tục luôn luôn trực tiếp ăn phát biểu khép nép nhằm cầu van lơn người không giống bỏ qua.
Điện thoại một đợt tiếp nhữa lại rớt vào lạng lẽ.
Trà Trà nghiêng người nửa ở nửa ngồi nhờ vào bàn, vẻ mặt mày thờ thẫn, trước tê liệt ở cấp cho nhì cô cũng không tồn tại nhìn rời khỏi là Thẩm Chấp so với Khương Diệu Nhan với đồ vật gi ko đích thị, trùng khớp cũng đồng thời tê liệt Thẩm Chấp chủ yếu mồm phát biểu với cô là hắn quí cô.
Trần Tâm Ý lo ngại quan sát về phía cô, chính thức ăn năn hận chủ yếu bản thân liệu một vừa hai phải rồi liệu có phải là vượt lên thông tục rồi hay là không, hấp tấp vàng nói: "Trà Trà."
Cô lại nói: "Hôm tê liệt Khương Diệu Nhan cũng không tồn tại đồng ý với cậu ấy, cho nên vì thế cậu cũng ko cần thiết vượt lên khổ cực, tuy nhiên tớ vẫn cảm nhận thấy Thẩm Chấp và cậu không phù hợp nhằm ở cùng với nhau."
Suy cho tới nằm trong Trà Trà cũng chỉ là 1 trong cô nàng nhỏ, nhiều lúc cũng tiếp tục cảm nhận thấy rất rất mệt rũ rời với vẻ mặt mày rét nhạt nhẽo của người tiêu dùng trai, cũng tiếp tục suy nghĩ cho tới với nên chia ly hay là không.
Nhưng Lúc bắt gặp nhau thì lại không giống.
Thẩm Chấp dịu dàng êm ả săn bắn sóc, ko không giống gì khi nhỏ, tuy rằng rằng rất rất không nhiều phát biểu, tuy nhiên lại thực hiện thật nhiều việc cho tới cô.
Trà Trà cứ như thế nhưng mà đắm chìm nhập sự ngọt ngào và lắng đọng của hắn tớ, ngày càng nhũn nhặn thâm thúy rộng lớn.
Trà Trà nói: "Tớ mong muốn tâm lý một ít."
Cô quí Thẩm Chấp đang được sát bảy năm.
Cô và hắn đang được cũng biết nhau chục bao nhiêu năm, kỷ niệm cùng nhau nhiều đến mức độ ko thể ghi nhớ nổi.
Cô thiệt sự rất rất quí Thẩm Chấp.
Từ một phân tử tương tự nhỏ, từ từ trưởng thành và cứng cáp, rung rinh cứ và cắm rễ ở trong thâm tâm cô.
Trà Trà và Thẩm Chấp chính thức cuộc chiến tranh rét.
Chuyện này nhường nhịn như lúc trước phía trên trước đó chưa từng xẩy ra.
Khung thoại wechat của cô ý cứ hiện tại chuồn hiện tại lại loại chữ [Chúng tớ chia ly đi! ] tuy nhiên Lúc cô cứ nhập nhập rồi lại xoá chuồn.
Một tuần trôi qua chuyện.
Cùng khi tê liệt nhì người các bạn nằm trong chống sau cuối cũng thấy với đồ vật gi tê liệt ko đích thị, sau thời điểm kết thúc giục tiết tự động học tập ban đêm, tức thì ngay tức thì ôm sách sử dụng cánh tay chạm nhẹ nhõm cô một ít, nhẹ dịu hỏi: "Sao đi dạo thời gian gần đây bọn tớ ko thấy ban đêm cậu đi kiếm các bạn trai thế? Hai người tranh cãi hả?"
Trà Trà đáp: "Không với."
Không với tranh cãi.
Thẩm Chấp còn ko thèm cãi với cô, nhưng mà cô cũng khá hiếm khi tức giận dỗi với hắn. Vậy nên giờ đây ai nhập chúng ta cũng ko Chịu đựng cúi đầu nhận sai trước.
Du Vãn nhường nhịn như trong thâm tâm đang được hiểu rõ: "Đúng vậy, ko thể vượt lên nhún nhường các bạn trai như vậy được, mặc dù có cho tới mặc dù có đẹp mắt trai cũng vậy, cậu ăn ở với Thẩm Chấp vượt lên đảm bảo chất lượng, chắc hẳn rằng cậu tớ tiếp tục cảm nhận thấy tê liệt là vấn đề đương nhiên."
Không cần Trà Trà khi nào thì cũng cho tới khoa tài chủ yếu dò xét Thẩm Chấp sao?
Thế tuy nhiên Thẩm Chấp đợt nào thì cũng xua Trà Trà về trọ tại trường nữ giới, thiệt sự vượt lên căm ghét.
Trà Trà đáp: "Chúng tớ có lẽ rằng tiếp tục chia ly."
Du Vãn vốn liếng nhận định rằng có lẽ rằng nhì người chúng ta đơn giản giản dị tranh cãi, ko suy nghĩ từng chuyện lại nguy hiểm cho tới như thế: "Chết tiệt, tại vì sao vậy? Đã xẩy ra chuyện gì?"
Trà Trà trầm khoác vài ba giây, tiếp sau đó đem chuyện xẩy ra chiều hôm ấy kể cho tới Du Vãn.
Du Vãn sau thời điểm nghe xong xuôi tức thì ngay tức thì nắm vững.
Lại một tuần trôi qua chuyện.
Trà Trà nhìn như rất rất thông thường, cô tương tự không tồn tại chuyện gì xẩy ra cả.
Mỗi ngày đều đích thị giờ lên lớp, đích thị giờ ăn cơm trắng, tất cả trọn vẹn đều y chang giờ sinh hoạt của cô ý hằng ngày.
Nhưng những điều này càng khiến cho các bạn nằm trong chống càng cảm nhận thấy hồi hộp cho tới cô rộng lớn.
Du Vãn nằm trong Trần Tâm Ý lén tránh mặt cô, thì thì thầm cùng nhau.
Du Vãn nói: "Mấy ngày này ở nhập trọ tại trường tất cả chúng ta cấm nhắc cho tới thương hiệu Thẩm Chấp nhé."
Trần Tâm Ý cũng ko biết bạn dạng thân thiện thực hiện vậy là đích thị hay là không vẫn đồng ý: "Được, tớ ko khi nào nói đến hắn tớ nữa."
Du Vã⁹n còn nói: "Nói cho tới nằm trong tuy rằng rằng Trà Trà rất khác những người dân không giống, cho tới tớ cũng nhận định rằng cậu ấy không tồn tại chuyện gì, tuy nhiên bao nhiêu ngày này, hằng ngày thức dậy, tớ đều thấy nhì đôi mắt cậu ấy sưng lên."
Trần Tâm Ý lạng lẽ cũng tự động nắm vững.
Tình cảm chục bao nhiêu năm, ngày qua chuyện càng ngày càng tăng đậm đà, Trà Trà lại coi trọng đoạn tình yêu này như thế, đợt này thiệt sự quá mức cần thiết khổ cực với cô.
Du Vãn nghe giọng với vài ba phần buồn bã: "Tớ với căn vặn đôi mắt cậu ấy bị làm thế nào, cậu ấy còn gạt tớ phát biểu là vì thức tối nên đôi mắt bị sưng, thực rời khỏi từng đợt tớ thức dậy chuồn lau chùi đều nghe thấy giờ đồng hồ khóc nức nở của cậu ấy."
Trà Trà luôn luôn trốn nhập chăn, cắm chặt môi khóc thì thầm không thích làm cho những cô hiểu rằng vậy nên những cô cũng kết hợp ăn ý với nghe được cũng ko đánh tan lớp ngụy trang của Trà Trà.
Trần Tâm Ý quá nhận: "Tớ cũng nghe thấy." Sau tê liệt nhì người đều lạng lẽ từng người ai thao tác làm việc nấy.
Trà Trà thời điểm hôm nay một vừa hai phải cho tới chống học tập của lớp toán nâng lên, địa điểm ở số 1 đã biết thành những học viên đảm bảo chất lượng cho tới trước rung rinh tổn thất, cô tĩnh lặng trải qua mặt hàng ghế đàng sau, Lúc nhìn lên cô thấy Thẩm Chấp đang được ngồi mặt hàng ghế ngoài nằm trong.
Cô sửng bức chớp đôi mắt một chiếc, ánh nhìn bỗng nhiên chốc hiện thị vẻ đau xót.
Trà Trà ko tự động công ty ôm chặt sách giáo khoa nhập ngực, cúi đầu tiếp cận số ghế đàng sau hắn.
Thẩm Chấp thấy thế cũng chuyển sang ngồi ở bên cạnh cô.
Thẩm Chấp thời điểm hôm nay trốn tiết cho tới dò xét cô, nhì người ngồi cùng với nhau đang được khiến cho cho tất cả lớp một phen xốn xang, xoay đầu lại đàng sau nhằm coi.
Thẩm Chấp tự động nhận định rằng bạn dạng thân thiện đang được rất rất với chân thành, không dừng lại ở đó hắn thiệt sự ko đem chuyện hôm tê liệt nhằm nhập đôi mắt, hắn đem địa hình mang lại trước mặt mày Trà Trà phát biểu, "Tôi đang được diệt theo đòi dõi rồi."
Quả thiệt ngày tê liệt hắn dường như không giả dối.
Theo dõi hoặc là với công thức liên hệ đều không tồn tại chân thành và ý nghĩa gì, nếu như thiệt tình mong muốn tương tác, cũng không nhất thiết phải trải qua điện thoại cảm ứng.
Thẩm Chấp ko suy nghĩ cho tới Trà Trà tiếp tục ngắt điện thoại cảm ứng của hắn, thậm chí là còn phát biểu điều linh tinh ranh như "Chúng tớ chia ly đi".
Hắn đang được với ý nhượng cỗ và ko kỳ vọng nhì người kế tiếp trận chiến giành rét có hại này.
Trà Trà ko chạm nhập địa hình của hắn.
Trong lòng cô với loại xúc cảm ko thể nào là phân tích được.
Thẩm Chấp đợt thứ nhất vì thế cô nhưng mà thỏa hiệp.
Trà Trà ừm một giờ đồng hồ.
Thẩm Chấp nhìn nhìn cô, "Cậu bữa sáng chưa?"
Trà Trà trung thực rung lắc đầu, "Chưa."
Thức dậy vượt lên trễ, không dừng lại ở đó tâm tình ko đảm bảo chất lượng cũng ko cảm nhận thấy đói bụng.
Thẩm Chấp nói: "Một lát nữa không còn tiết, tôi fake cậu chuồn ăn cơm trắng."
Trà Trà không tồn tại phát biểu đồng ý, cũng ko phát biểu ko chuồn.
Cô ngước khuôn mặt mày nhỏ đang được White bệch của tớ lên, buổi sớm trước lúc ra bên ngoài cô đang được chườm đá, đôi mắt cũng dường như không sưng lên nữa, tiếng nói của cô ý dè dặt, nhìn cậu hỏi: "A Chấp, cậu thiệt sự quí tớ sao?"
Thẩm Chấp cầm chặt nhì tay, cậu thốt rời khỏi một chữ "Ừm".
Thẩm Chấp biết bạn dạng thân thiện đang được tận dụng Trà Trà.
Mấy trong năm này hắn không thể suy nghĩ cho tới Khương Diệu Nhan rất nhiều, với nhiều lúc hắn tiếp tục cảm nhận thấy, hắn cũng không tồn tại rất nhiều chấp nệ với phần tình yêu dành riêng cho Khương Diệu Nhan.
Hắn đang được tự động thuyết phục bạn dạng thân thiện bản thân là cần quí Trà Trà.
Hắn ko biết những điều này là nhằm lừa quý khách hoặc nhằm lừa lật chủ yếu hắn nữa.
Trà Trà thông thoáng yên ổn tâm, cô mím khoé môi, "Vậy là đảm bảo chất lượng rồi."
Học được nửa tiết toán thời thượng, Trà Trà ngay tắp lự theo đòi Thẩm Chấp lén trốn kể từ cửa ngõ sau ra đi ngoài.
Vừa mới mẻ rời khỏi cửa ngõ, cô sẽ có được lời nhắn của Trần Tâm Ý: [Giáo sư điểm danh tề.]
Trà Trà nhắn lại: [Không cần thiết quan hoài.]
Thẩm Chấp cầm chặt tay cô, dẫn cô ra bên ngoài ăn cơm trắng, thời điểm hiện nay ko cần là giờ ăn, cũng ko cần khi tan học tập, nhập hoặc ngoài ngôi trường đều không tồn tại ai.
Thẩm Chấp gắng menu fake cho tới cô, "Cậu mong muốn ăn đồ vật gi không?"
Đây là 1 trong quán bán sản phẩm cay Tứ Xuyên, Trà Trà ghi nhớ rõ rệt Thẩm Chấp ko ăn được cay, nên ngay tắp lự lựa chọn nhì số ko cay, và một chén cháo.
Cơ bạn dạng đều là Trà Trà ăn, Thẩm Chấp ko hề động đũa.
Sau Lúc ăn xong xuôi, Thẩm Chấp thấp giọng hỏi: "Buổi chiều cậu với tiết không?"
Trà Trà rung lắc đầu: "Không với."
Thẩm Chấp gật gật đầu, lại ngẫu nhiên di động cô, "Cậu theo đòi tôi cho tới khoa tài chủ yếu chuồn."
Trà Trà đương nhiên không tồn tại chủ ý, cúi đầu nhỏ chuồn nằm trong hắn: "Được thôi."
Bởi vì thế là bạn nữ của Thẩm Chấp, lại còn rất rất xinh đẹp mắt.
Cho nên Trà Trà ở khoa Kinh tế rất rất có tiếng.
Bạn nằm trong chống của Thẩm Chấp đều đã biết cô, đã và đang chuồn ăn với cô, đều ganh tị với Thẩm Chấp, nhất là Thôi Nam, đợt thứ nhất thấy Trà Trà, sau quay về trọ tại trường ngay tắp lự vô nằm trong nhức nhối nói: "Mẹ nó! Vì sao bạn nữ của cậu tớ lại dễ thương dịu dàng êm ả như vậy! Tớ ở trước mặt mày bạn nữ bản thân còn ko rất có thể diện, tớ phát biểu tớ đói bụng, cậu ấy lại bảo tớ cút chuồn."
Lúc tê liệt, Thẩm Chấp mặt mày ko biểu cảm gắng ăn mặc quần áo chuồn nhập chống tắm tắm cọ, sau thời điểm ra bên ngoài, Thôi Nam vẫn tương tự kẻ điên kêu rên -- "Tớ mong muốn với bạn nữ ngọt ngào và lắng đọng như thế, nếu như tớ cũng khá được như Thẩm Chấp thì đảm bảo chất lượng quá! Nhưng nhưng mà Thẩm Chấp cậu cũng khá trâu trườn nha, trước mặt mày bạn nữ lại ăn ở ko không giống gì với bọn chúng tớ."
Thôi Nam lại hỏi: "Thẩm ca, nhì người...ko cần với chuyện gì chứ?"
Thẩm Chấp một cước đá qua: "Cút."
Nói vậy là, Trà Trà là 1 trong người cho dù ở bất kể đâu cũng sẽ tiến hành hoan nghênh và yêu thương quý.
Thẩm Chấp tiếp cận văn chống khoa tài chủ yếu dò xét GS thủ thỉ về tư liệu, Trà Trà ngồi yên ổn tĩnh bên phía ngoài ngóng hắn, trong khi ngóng với cùng 1 đàn chị đi qua mua sắm trà sữa cho tới cô.
"Cậu ấy xinh xắn như búp bê vậy, thiu trái khoáy tim tôi tan chảy tổn thất rồi.. a..a."
"Nghe phát biểu tính cơ hội cũng đảm bảo chất lượng lắm, học hành cũng đảm bảo chất lượng, còn là một hoa khôi của khoa toán nữa."
"Thì với thực hiện sao! Hiện nay cậu ấy là kẻ của khoa kinh tế tài chính tất cả chúng ta rồi!"
"Thế tuy nhiên cô ấy rất rất đáng thương, bên trên forums ngôi trường với người hâm mộ cuồng hâm mộ Thẩm Chấp đang được thay đổi id của forums trở thành 'Thẩm Chấp và Sở Trà lúc nào phân chia tay', dựng lên một đụn chuyện vớ vẩn, gắn tag trong cả ngày."
"Thẩm Chấp chắc hẳn cần rất rất đẹp mắt trai."
Trà Trà gắng trà sữa, cắm ống bú đủng đỉnh rãi tợp.
Đợi sát nửa giờ, Thẩm Chấp mới mẻ kể từ nhập văn chống bước rời khỏi, nhì người đi dạo xung quanh hồ nước nguyệt minh của ngôi trường, hắn lẳng lặng nghe Trà Trà nhỏ giọng thủ thỉ, nhiều ngày thể trạng hắn buồn chán như thế giờ phía trên tâm tình vừa được buông lỏng.
Chạng vạng, Thẩm Chấp fake Trà Trà về trọ tại trường, thông thoáng nhìn ngày bên trên địa hình, ngay tắp lự ghi nhớ lại chuẩn bị cho tới kỳ tâm sinh lý của cô ý, ngay tắp lự chuồn tiệm dung dịch thuận tiện mua sắm cho tới cô một vỏ hộp dung dịch rời sôi bụng kinh, nhắn gửi dò: "Khi nào là thiệt sự nhức thì nên tợp dung dịch, không nhất thiết phải Chịu đựng đựng đâu."
Trà Trà gắng lấy bịch dung dịch, "Được rồi, cậu mau về nghỉ dưỡng chuồn."
Thẩm Chấp fake tay sờ đầu cô.
Cho cho tới Lúc nhìn ko thấy bóng sống lưng Thẩm Chấp nữa, Trà Trà mới mẻ lưu luyến ko rời cù người lên lầu.
Tính cơ hội cô mượt mỏng tanh, rất giản đơn rủ dành riêng.
Du Vãn nằm trong Trần Tâm Ý đứng mặt mày hành lang cửa số nhìn lén cô và Thẩm Chấp, Trần Tâm Ý nói: "Quên chuồn, Thẩm Chấp dường như cũng ko căm ghét lắm."
Du Vãn nói: "Quan trọng là Trà Trà quí cậu tớ, rất có thể là 1 trong người con trai đẹp mắt trai tiếp tục không thực sự lãng mạn? Thẩm Chấp cũng ko phạm sai lầm đáng tiếc nào là, cậu tớ Chịu đựng cho tới rủ ngọt, đang được phát biểu lên rằng cậu ấy quý trọng Trà Trà"
Trần Tâm Ý nói: "Chỉ mong chờ là như thế."
Thẩm Chấp quay về trọ tại trường, các bạn nằm trong chống đều ngồi chơi trò chơi, chém chém thịt giết mổ cho nhau, keyboard vang lên giờ đồng hồ kêu cạch cạch, mồm thỉnh thoảng thốt lên những câu thô tục, "Mẹ nó chứ! Rambo ngu ngốc bị tiêu diệt tiệt này! Sau trận này kết thúc giục ông mi tiếp tục chuồn report nó!"
Không cho tới tía phút, cuộc tàn một phương đang được thắng lợi.
Thôi Nam toá xuống tai nghe, thấy Thẩm Chấp, ngay tắp lự hỏi: "Thẩm Chấp, cậu rủ bạn nữ nhỏ với tiện lợi không?"
Thẩm Chấp thản nhiên nói: "Rất đảm bảo chất lượng."
"Bạn gái cậu cũng chỉ mong muốn được rủ dành riêng, cũng ko biết nhì tuần một vừa hai phải rồi nhì người cuộc chiến tranh rét thực hiện đồ vật gi, xuống nước yên ủi một ít là ổn định cả."
Thẩm Chấp ngửa cổ tợp một ngụm nước, không nói.
-
Trà Trà sau thời điểm được Thẩm Chấp rủ dành riêng, xúc cảm lại trở thành như từng ngày, thông thường cùng với nhau chuồn ăn một giở cơm trắng, vào ngày cuối tuần chuồn coi phim, với kì ngủ ngắn ngủn lại cùng với nhau tiếp cận những danh lam thắng cảnh nghỉ dưỡng.
Mà Giang Châu so với việc cô ko về ngôi nhà nhập vào ngày cuối tuần thì rất rất ko ưng ý, xa xôi căn vặn cô liệu có phải là đang yêu nhau không?
Trà Trà không đủ can đảm phát biểu thiệt, fake ngốc cho tới qua chuyện chuyện.
Giang Châu là tên gọi cuồng em gái đúng thương hiệu, ko thể tra rời khỏi được vấn đề hữu ích gì kể từ mồm em gái bản thân, ngay tắp lự nhờ cậy những người dân bàn sinh hoạt nằm trong ngôi trường căn vặn thăm hỏi canh ty.
Em gái của anh ý còn nhỏ, thương đồ vật gi chứ.
Tiền xài lặt vặt mỗi tháng của Trà Trà vô số, tuy nhiên ở ngôi trường cô cũng ko hề phung phí, xài xài ko không giống gì những SV thông thường.
Bản thân thiện cô mỗi một khi mua sắm vật dụng đều thấy xót chi phí, tuy nhiên nếu trong trường hợp là mua sắm vật dụng cho tới Thẩm Chấp thì cô ko hề cảm nhận thấy hụt hẫng gì.
Thẩm Chấp so với cô cũng khá khoáng đạt, cái gì nên chọn mua ngay tắp lự mua sắm, ko cần là kẻ keo dán giấy kiệt.
Học kỳ sau cuối của năm nhất không tồn tại chút trở ngại nào là đang được kết thúc giục.
Vu Cố chỉ trở lại ngôi trường một mon trước lúc đua học tập kỳ chuẩn bị ra mắt, cậu đang được van lơn ngủ luật lệ vài ba mon trước nhằm cho tới cơ sở y tế nhà giam.
Vu Cố chỉ sử dụng vài ba ngày tới trường quay về nhằm triển khai xong toàn bộ lịch trình học tập của tất cả học tập kỳ, không dừng lại ở đó còn được bao nhiêu GS đảm bảo chất lượng nhận xét rất rất cao.
Vu Cố một vừa hai phải trở về ngôi trường học tập, ngay tắp lự bao bọc lấy Trà Trà, cái cằm tinh ranh xảo nhẹ dịu đặt tại sau gáy cô, cậu nói: "Tớ rất rất ghi nhớ cậu."
Trà Trà rất rất mong muốn đẩy cậu rời khỏi, tuy nhiên vạc hiện tại bạn dạng thân thiện lại bị ôm chặt cứng, cô cùng bất đắc dĩ nói: "Cậu thả tớ rời khỏi trước đạt được không?"
Vu Cố buồn buồn bực ừm một giờ đồng hồ nhập trong cổ họng, cậu rũ đôi mắt xuống: "Bọn chúng ta ko cho tới tớ cho tới bắt gặp cậu."
Cậu với tình yêu với Trà Trà.
Hồi nhỏ là quí theo đòi cô.
Lớn lên thì tương tự con cái mèo nhập ngôi nhà cô nuôi, chỉ mong muốn quấn lấy cô.
Xem thêm: mèo đáng yêu
Hiện bên trên Vu Cố đang được trưởng thành và cứng cáp.
Cậu so với Trà Trà với tình yêu phái mạnh nữ giới.
Cậu chính thức với chiêm bao xuân, cô nàng nhập chiêm bao với khuôn mặt mày yêu thương kiều kiều diễm, ánh nhìn tròn trĩnh xoe như phân tử trân châu mỉm mỉm cười nhìn cậu.
Sau Lúc Vu Cố tỉnh dậy ngay tắp lự chuồn tắm cọ, thay đổi khuôn ga nệm đang được không sạch, tiếp sau đó xem sét rằng cậu mong muốn ngủ với Trà Trà cho tới vạc điên.
Trà Trà nói: "Bác sĩ cũng kỳ vọng cậu mau hồi phục."
Trà Trà cảm nhận thấy Vu Cố là chàng trai đảm bảo chất lượng tính nhất cô từng bắt gặp, khí hóa học hiền hòa, lại lễ luật lệ, tôn sư trọng đạo, cần mẫn học hành.
Vu Cố nhíu mi, nhường nhịn như thể không thích nghe nhì chữ bác bỏ sĩ này.
Có một SV cho tới thông báo: "Vu Cố, GS Trần dò xét cậu."
Trà Trà đứng mặt mày hành lang cửa số chống học tập một thời gian, lại một ngày đông nữa, bông tuyết White xóa bên trên bệ hành lang cửa số kết trở thành tầng băng mỏng tanh.
Cô khoác áo khoác bên ngoài, đủng đỉnh rì rì ra đi ngoài.
Trở lại trọ tại trường ngay tắp lự nghe thấy bọn Trần Tâm Ý nhắc cho tới liên hoan pháo bông trong năm này ở TP. Hồ Chí Minh.
Du Vãn nói: "Hôm này đó là loại bảy, tất cả chúng ta đều rất có thể chuồn coi."
Trần Tâm Ý dội một xô nước lạnh: "Chiều hôm tê liệt tất cả chúng ta còn tồn tại đánh giá."
Các cô đều trúng tuyển chọn ngành giờ đồng hồ Nhật, đánh giá vào cuối kỳ bên trên 75 điểm mới mẻ qua chuyện môn, so với nhì người ko khi nào nghe giảng thực sự nan giải.
Du Vãn nói: "Thôi gạt bỏ."
Cô ấy lại hỏi: "Trà Trà, cậu mong muốn chuồn không?"
Trà Trà sợ hãi rét, gắng túi chườm nước nóng nhập tay, khẽ gật đầu một chiếc, "Tớ mong muốn chuồn."
Cô đang được hứa Thẩm Chấp nằm trong chuồn rồi, trước tê liệt cô còn tiếp cận bờ sông nhằm dò xét một địa điểm đảm bảo chất lượng.
Du Vãn nói: "Chúc những cậu đi dạo phấn khởi vẻ!"
Trần Tâm Ý nhắc nhở: "Buổi tối ghi nhớ quay trở lại đấy, thời hạn ngừng hoạt động trọ tại trường là 10 giờ rưỡi."
Trà Trà sắc mặt mày đỏ rực hồng, "Ừ ừ."
Đến loại bảy, Trà Trà make up thiệt chi tiết, "Tớ nhìn với xinh không?"
Du Vãn nhường nhịn như bất tỉnh nhìn ko thể rời đôi mắt nói: "Xinh lắm."
Trà Trà đem cái túi mới tậu ra bên ngoài, đứng bên dưới lầu của khoa tài chủ yếu ngóng sát một giờ đồng hồ đồng hồ thời trang.
Thẩm Chấp tan học tập, xoa khuôn cổ đau đớn, xuống lầu thấy cô đứng nhập đại sảnh, ánh nhìn hòn đảo qua chuyện phục trang bên trên người cô, hỏi: "Có rét không?"
Trà Trà ngượng thùng rung lắc đầu: "Không rét."
Cô kéo cánh tay Thẩm Chấp, "A Chấp, các bạn nằm trong chống tớ bảo rằng tối ni tiếp tục phun pháo bông cho tới một giờ đồng hồ đồng hồ thời trang."
Trà Trà vẫn ghi nhớ cho tới quang cảnh sinh nhật chục lăm tuổi tác của hắn năm ấy bao quấn vị tuyết và pháo bông.
Cô nhận định rằng Thẩm Chấp rất rất quí coi pháo bông.
Thẩm Chấp thực sự không tồn tại hào hứng, coi cô hoa tay múa chân mô tả hăng say, cũng không thích thực hiện cô tuyệt vọng.
Khu dạy dỗ học tập cơ hội bờ sông khoảng chừng một giờ đồng hồ chuồn xe cộ, Trà Trà phía trên xe taxi nhờ vào bẫy vai Thẩm Chấp nhưng mà ngủ.
Đến Lúc cô há đôi mắt rời khỏi, khung trời ngoài hành lang cửa số xe cộ đang được gửi tối.
Trà Trà nằm trong hắn chục ngón tay đan nhập nhau, cầm chặt tay hắn chạy xe trên đường: "A Chấp, tất cả chúng ta thời gian nhanh chút, vị ko địa điểm đảm bảo chất lượng tớ mong muốn sẽ ảnh hưởng người không giống rung rinh tổn thất."
Bọn chúng ta ko tính rời khỏi sớm, cũng ko tính là trễ.
Bên bờ sông gió máy cực mạnh, Trà Trà sợ hãi Thẩm Chấp rét, nhón chân thay cho hắn chỉnh lại khăng quàng nhằm chắc hẳn rằng gió máy rét ko lọt được vào cổ hắn, "Như vậy sẽ không còn rét nữa."
Sau tê liệt Trà Trà mới mẻ bịt tai, rụt cổ lại, mặt mày ỉm ở nhập khăng quàng, con cái ngươi đen sạm sáng sủa lung linh như chớp như ko nhìn chằm chằm khung trời.
Đúng tám giờ, pháo bông được cơ quan chỉ đạo của chính phủ sẵn sàng đang được tưới lên trời.
Trà Trà nhảy lên, ngón trắng tay nõn chỉ lên khung trời tối, thân thiện một loạt giờ đồng hồ thủ thỉ tiếng ồn phát biểu rộng lớn với Thẩm Chấp: "Cậu thấy sao hả?! Thích không!? Ôi đẹp mắt vượt lên."
Thẩm Chấp ngước đầu nhìn một thời gian, song cũng có một thông thoáng, ánh nhìn lại chuyển sang sườn mặt mày thiếu hụt nữ giới, hắn xoa xoa mái đầu đen sạm của cô ý, "Rất đẹp mắt."
Pháo hoa ra mắt nửa giờ đồng hồ, cổ của Trà Trà ngước với chút nhức, cô liếm liếm môi, tự nhiên nói: "A Chấp, tớ khát."
Thẩm Chấp nói: "Tớ chuồn mua sắm nước."
Trà Trà vẫy vẫy tay, "Đi thời gian nhanh về thời gian nhanh, tớ sẽ giữ lại được địa điểm cho tới cậu."
Thẩm Chấp: "Được."
Hắn sải từng bước lâu năm bay ngoài chỗ đông người, cơ hội tê liệt nhì trăm mét với cùng 1 cửa hàng tiện lợi.
Thẩm Chấp mua sắm nhì bình nước khoáng, khi ngóng thanh toán giao dịch chi phí, địa hình vào trong túi quần vang lên.
Trên màn hình hiển thị lấp láy hình thành một mặt hàng số.
Không mang tên người gọi.
Là của Khương Diệu Nhan.
Thẩm Chấp cầm chặt địa hình, tiếp sau đó bấm nghe, tiếng nói hắn stress đến mức độ nghe với chút khàn khàn.
Khương Diệu Nhan một vừa hai phải xuống máy cất cánh, cô nói: "Lớp trưởng đại nhân, tớ về nước tuy nhiên thiệt rủi ro ví tớ đã biết thành trộm tổn thất rồi, cậu rất có thể cho tới đón tớ không? Đêm hôm khuya khoắt tớ cũng không đủ can đảm gọi xe cộ."
Im lặng thiệt lâu.
Thẩm Chấp nói: "Cậu đang được ở nơi nào của sảnh bay?"
Khương Diệu Nhan mỉm cười nói: "Tớ đứng ở phía ngoài ngôi nhà ga số tía."
Thẩm Chấp cầm chặt tay nổi cả gân xanh rờn, cố lưu giữ điềm tĩnh, hắn nói: "Ừ, ở bên trên địa điểm ngóng tôi."
Sau Lúc cụp điện thoại cảm ứng, Thẩm Chấp nhường nhịn như thể chạy như điên ra bên ngoài, bà công ty cửa hàng tiện lợi sau sống lưng hắn kêu: "Cậu trẻ trai, cậu quên lấy nước rồi này."
Hắn thở hào hển chạy cho tới ven đàng gọi xe cộ, khá thở gấp rút, "Bác tài, chuồn trường bay."
Tình yêu thương bị hắn chôn thâm thúy trong thâm tâm lâu ni như ngọn lửa bùng lên kinh hoàng.
Thẩm Chấp nhìn chằm chằm tuyến đường phía đằng trước, thúc giục giục: "Bác tài, phiền lái thời gian nhanh chút."
Pháo hoa mặt mày sông phun đúng thật ý định.
Ở ko trung vạc rời khỏi giờ đồng hồ vang rộng lớn.
Trà Trà đợi thiệt lâu, cho tới Lúc liên hoan pháo bông kết thúc giục, Thẩm Chấp vẫn ko hề trở về.
Trong lòng cô bức ruột, gọi điện thoại cảm ứng cho tới tuy nhiên đáp lại cô toàn là giờ đồng hồ nữ giới tổng đài-- [Thuê bao quý khách hàng một vừa hai phải gọi hiện tại ko liên hệ được, van lơn phấn khởi lòng gọi lại sau.]
Trà Trà gần như là mong muốn khóc.
Cô sợ hãi Thẩm Chấp thân thiện đàng xẩy ra chuyện gì ngoài ý mong muốn, nước ngoài trừ tiếp tục gọi điện thoại cảm ứng cũng ko biết làm những gì.
Cô chạy mọi chỗ dò xét bảo đảm an toàn, một vừa hai phải khua tay múa chân hỏi: "Xin căn vặn chú với phát hiện ra một chàng trai với vóc người cao cao dung mạo rất rất tuấn tú khoác áo bành tô đen sạm không?"
Bảo vệ nói: "Nơi này tối ni tận bao nhiêu vạn người, tôi làm thế nào ghi nhớ được, cô nhỏ xíu lạc tổn thất người thân sao?"
Trà Trà vâng một giờ đồng hồ.
Bảo vệ nói: "Nơi này trị an đảm bảo chất lượng, người thân cô chuồn một thời gian rồi về thôi, cô cũng nên sớm quay trở lại chuồn."
Trà Trà mím môi, nói: "Không được."
Thẩm Chấp sẽ không còn chuồn trước nhưng mà ko phát biểu gì với cô.
Trà Trà thấp giọng cảm ơn bảo đảm an toàn, tiếp sau đó kế tiếp đi kiếm người.
Cho cho tới Lúc đứa ở bờ sông đều rời chuồn không còn, Trà Trà cũng ko thấy Thẩm Chấp.
Hai chân cô đang được mỏi nhừ, cô ngồi phía trên băng ghế nghỉ dưỡng một thời gian, cúi đầu nhìn nhìn địa hình, thời hạn đang được là 11 giờ rưỡi tối.
Trần Tâm Ý nhắn tin cậy căn vặn cô với về hoặc không?
Trà Trà trả lời: [Tớ ngay tức thì quay trở lại.]
Đến rạng sáng sủa 12 giờ rưỡi, Trà Trà mặc kệ gọi cho mình nằm trong chống của Thẩm Chấp, "Xin căn vặn, Thẩm Chấp đang được trở lại chưa?"
Thôi Nam nghe thấy tiếng nói dịu dàng êm ả, ngọt ngào và lắng đọng, ngượng ngùng không đủ can đảm thủ thỉ rộng lớn giờ đồng hồ, cậu tắt trò nghịch ngợm, trả lời: "Còn ko về nữa, cậu tớ ko cần chuồn trường bay đón bàn sinh hoạt sao? Cậu ko biết à?"
Trà Trà đang được hồi hộp xa thẳm rồi, mặt mày cô tái mét chuồn, "Cậu ấy chuồn trường bay sao?"
Thôi Nam nói: "Mấy giờ đồng hồ trước tớ căn vặn cậu tớ, cậu tớ phát biểu là đang được phía trên lối đi trường bay."
Trà Trà nói: "Được, tớ biết rồi."
Trà Trà ở ngoài trọ tại trường phái mạnh đủng đỉnh rãi ngồi xổm xuống bên dưới, cúi đầu nhìn địa hình, vòng đồng minh một vừa hai phải đăng một nội dung bài viết của Khương Diệu Nhan: [ Cảm tạ lớp trưởng đại nhân nửa tối đã đi đến cứu vãn lấy khuôn mạng nhỏ này~ ]
Đính kèm cặp là hình hình họa phản chiếu kính hành lang cửa số xe hơi, nếu như nhìn kỹ tiếp tục thấy với nhì người ngồi ở mặt hàng ghế sau.
Trà Trà nhìn nội dung bài viết rất mất thời gian, nhường nhịn như cô vạc hiện tại với một trong những việc cũng ko đảm bảo chất lượng đẹp mắt tương tự nhập tưởng tượng của cô ý.
-
Sau Lúc Thẩm Chấp fake Khương Diệu Nhan cho tới cửa ngõ ngôi nhà, ở bên dưới lầu rút nhì điếu dung dịch, khuôn mặt đối với bóng tối còn rét lùng rộng lớn.
Hút dung dịch xong xuôi, hắn gắng lấy địa hình, thấy bên trên màn hình hiển thị là bao nhiêu chục cuộc gọi nhỡ, mới mẻ ghi nhớ cho tới hắn đang được quên mất Trà Trà rồi.
Hắn gọi điện thoại cảm ứng, không có bất kì ai nghe máy.
Thẩm Chấp cho rằng, có lẽ rằng cô đang được ngủ.
Tâm tình hắn thời điểm hiện nay thiệt sự ko thể phân tích, hắn gọi năng lượng điện cho mình nằm trong chống, "Ra ngoài ăn khuya chuồn."
Thôi Nam cảm biến được sự kỳ quái quỷ, vẫn rủ nhì người không giống bay ngoài game, "Đi ăn khuya một ít chuồn."
Phùng Cảnh Niên cảm nhận thấy trí nhớ cậu tớ ko thông thường, "Mấy giờ rồi?"
Thôi Nam quay đầu sang một bên qua chuyện, "Thẩm Chấp đợt thứ nhất rủ tất cả chúng ta chuồn ăn, cho tới cậu tớ mặt mày mũi chuồn."
Phùng Cảnh Niên cho rằng thời điểm hôm nay mặt mày trời nhú đằng Tây sao? Cậu tớ hấp tấp vội vàng vàng thay cho ăn mặc quần áo, nửa tối lén chuồn thoát ra khỏi trọ tại trường.
Không ai lưu ý cho tới cô nàng đang được ngồi xổm ở ngoài cửa ngõ trọ tại trường.
Quán ăn ở ngoài còn ko ngừng hoạt động, còn tồn tại thưa thớt vài ba người.
Thôi Nam một vừa hai phải ngồi xuống ngay tắp lự vạc hiện tại sắc mặt mày Thẩm Chấp ko thông thường, cậu nói: "Ngồi ăn ko làm những gì, ko vị tợp chút rượu?"
Thẩm Chấp cũng ko ngăn lại.
Thôi Nam gọi một thùng bia, cậu tớ xem qua Thẩm Chấp mặt mày như ngừng hoạt động, thuận mồm nói: "Bạn gái cậu tối ni đang được dò xét cậu đấy, điện thoại cảm ứng cũng gọi cho tới tận tay tớ rồi này.
Thẩm Chấp thần sắc khẽ động, "Cậu ấy quay trở lại tin cậy rồi sao?"
Thôi Nam gật đầu: "Tớ phát biểu với cậu ấy là cậu tiếp cận trường bay, cậu ấy hẳn là cũng về ngôi trường rồi."
Chủ quán ôm một thùng bia cho tới, đặt tại bên trên bàn chúng ta.
Thẩm Chấp ko phát biểu gì há lon bia, sụp nhập vào ly, tợp một khá cạn tinh khiết.
Vì u nuôi của hắn, Thẩm Chấp trước giờ ko tợp rượu, tuy nhiên tối ni lại không giống thông thường, một khá tợp vài ba ly.
Tửu lượng hắn ko đảm bảo chất lượng, tợp ko từng nào ngay tắp lự lâng lâng, làn domain authority tái mét nhợt hiện thị tín hiệu mong muốn say.
Phùng Cảnh Niên mang trong mình 1 cặp kính gọng vàng nhường nhịn như nhìn xuyên tâm tư qua chuyện ánh nhìn của Thẩm Chấp, "Thẩm Chấp, nếu như cậu ko yêu thương bạn nữ của cậu, cũng ko thể vứt lại cô ấy như vậy."
Thôi Nam ko nhìn rời khỏi cũng không hiểu nhiều gì ngờ ngạc hỏi: "??? Cái gì nhưng mà ko yêu?? Không yêu thương sao lại ở cùng với nhau chứ."
Thôi Nam lấy đi chén rượu nhập tay Thẩm Chấp, cậu tớ căn vặn với vẻ mặt mày ko thể tin cậy được: "Không cần chứ Thẩm Chấp, trong thâm tâm cậu lẽ nào còn tồn tại người khác?"
Thẩm Chấp gục xuống, vẻ mặt mày ko rõ rệt.
Thôi Nam ghi nhớ cho tới tối ni hắn chuồn trường bay đón người, lại suy nghĩ cho tới Thẩm Chấp căn bạn dạng không tồn tại rất nhiều hăng hái với quý khách, quả đât hắn như cái tủ rét, suy nghĩ như thế, quả thực thực sự với chút ko phù hợp, trừ phi người hắn tớ chuồn đón với cùng 1 địa điểm cần thiết trong thâm tâm hắn.
Thôi Nam lại suy nghĩ cho tới Thẩm Chấp và cô bạn nữ nhỏ tê liệt, tuy rằng rằng ăn ở cùng nhau rất tuyệt, cẩn trọng săn bắn sóc, tuy nhiên lại thiếu hụt đồ vật gi tê liệt rất rất cần thiết.
Thôi Nam hỏi: "Thẩm Chấp, cậu rốt cuộc với quí bạn nữ cậu hay là không vậy?"
Thẩm Chấp bên trên mặt mày khởi sắc chếnh choáng say, tuy nhiên hai con mắt hắn vẫn xanh ngắt, hắn đủng đỉnh rãi phân tích từng chữ: "Tớ trước đó chưa từng quí cậu ấy."
Hắn tự động tẩy óc bạn dạng thân thiện không còn đợt này cho tới đợt không giống.
Cứ như thế chuồn, Trà Trà đảm bảo chất lượng lắm.
Tính cơ hội cô nhu thuận, cũng ko thực hiện chuyện gì sai trái khoáy, thời khắc thân quen cô, hắn không tồn tại gì phiền óc, cứ như vậy lâu dần dần cũng gạt bỏ Khương Diệu Nhan, gạt bỏ cảm hứng khổ cực vì thế không tồn tại được cô tớ.
Nhưng cho tới lúc nghe tới điện thoại cảm ứng của Khương Diệu Nhan, hắn rốt cuộc cũng ko thể kế tiếp tự động lừa dối trá bạn dạng thân thiện được nữa.
Hành động thời gian nhanh rộng lớn lý trí.
Hắn cho tới giờ vẫn ko thể buông vứt rung rinh động thời niên thiếu hụt năm chục bao nhiêu tuổi tác tê liệt.
Mấy năm vừa qua chuồn.
Thẩm Chấp cảm nhận thấy tình yêu của bạn dạng thân thiện so với Trà Trà cũng không tồn tại gì thay cho thay đổi.
Lúc cầm tay cô, với nhiều lúc hắn tiếp tục tá hỏa, nhập đầu lại hiện thị một thân thiện hình họa nhưng mà hắn nhẫn tâm niệm kể từ rất mất thời gian.
Thẩm Chấp phát biểu vị giọng bình thản: "Ừm, Trà Trà tính cơ hội đảm bảo chất lượng, mặt mày mũi cũng xinh đẹp mắt, thiện lương bổng, hồn nhiên, đảm bảo chất lượng đẹp mắt, tuy nhiên tôi thiệt sự ko cơ hội nào là phát sinh tình yêu với cậu ấy được."
Chuyện thương yêu, ko thể phân tích được.
Không kể thời hạn lâu năm ngắn ngủn.
Cũng ko kể hôm sớm cùng cả nhà.
Trà Trà đứng ở địa điểm cơ hội tê liệt ko xa thẳm, toàn bộ cơ thể cứng đờ lúc nghe tới Thẩm Chấp phát biểu bao nhiêu câu tê liệt.
Ánh sáng sủa đèn đàng hắt xuống khuôn mặt mày tái mét nhợt của cô ý, khung trời ko biết kể từ lúc nào nổi lên một trận tuyết rộng lớn.
Bông tuyết rơi xuống domain authority cô, rét cho tới thấu xương.
Hai chân Trà Trà cứng lại, cô nhường nhịn như ko thể nghe được một ít tiếng động nào là nữa.
Nước đôi mắt vô vọng chảy lâu năm bên trên má.
Cô biết.
Tình yêu thương của cô ý đang được bị tiêu diệt.
Xem thêm: công thức đạo hàm logarit
Bình luận